IOU là từ viết tắt của “I owe you (Tôi nợ bạn)” và dùng để chỉ một văn bản không chính thức thừa nhận khoản nợ mà một bên nợ bên kia. Nợ thường liên quan đến một khoản tiền nhưng cũng có thể liên quan đến các hàng hóa khác, chẳng hạn như sản phẩm vật chất hoặc tài sản.
Do là văn bản không chính thức nên IOU có xu hướng mang một mức độ không chắc chắn nhất định và không giống như trái phiếu và hối phiếu đòi nợ, IOU không được coi là công cụ hợp pháp có thể chuyển nhượng. Điều này nghĩa là bên nợ không có nghĩa vụ pháp lý phải trả nợ chỉ vì họ đã viết và ký vào IOU.
IOU có thể chỉ là một tờ giấy hoặc thậm chí là một thỏa thuận bằng miệng giữa các thành viên trong một gia đình. Trong một số trường hợp, doanh nghiệp cũng có thể sử dụng IOU để ghi chép không chính thức số tiền họ nợ một công ty khác hoặc nợ nhân viên của họ.
Về bản chất, IOU chỉ là tờ ghi chú thông thường mà mọi người tạo ra để nhắc nhở họ cần phải trả một khoản nợ nào đó trong tương lai. Đôi khi IOU bao gồm tên các bên (hoặc tên công ty), giá trị, chữ ký và ngày tạo. Tuy nhiên, do là văn bản không chính thức nên IOU không bao gồm bất kỳ thông tin nào về hậu quả của việc không trả nợ hoặc ngày cụ thể phải trả nợ.